Thứ Năm, 28 tháng 6, 2012

Mẹ ơi - Tác giả Nguyễn Thị Dung (dungdung2889)


Bắc Ninh 3h10 ngày 27/06/2012

MẸ ƠI...!

Chợt tỉnh giấc vì tối qua uống nhiều nước quá! Nó mắt nhắm mắt mở đi ra khỏi phòng để đi đến nơi mà hàng ngày nó thường đi để giải tỏa ấm ức vấn đề sinh lý.Trong thâm tâm nó tự hứa từ ngày mai nó sẽ không uống nước nhiều vào buổi tối nữa.

Trời mưa sao? “hôm qua nắng to thế mà đã mưa ngay được đúng là thời tiết” có vẻ như mưa cũng lâu rùi thì phải, mưa rả rích và xe lạnh. Bình thường thì nó không dám nhìn ra xa vì là người sợ tối, nhưng nó đã nhận ra cái gì. Sẽ chẳng có gì đáng nói, trên một đoạn đường dài quen mà nó có thể nhìn thấy từ trên hành lang tầng 4 song song với chỗ nó ở ( là công ty nơi mà nó làm kế toán và ăn ở luôn đã được 7 tháng rùi), nó bỗng nhận ra có 1 người phụ nữ, đang đi xe đạp, đằng sau là 2 cái sọt dưới trời mưa.

Nó xúc động và nước mắt chảy ròng ròng, chợt nhận ra đó cũng là hình ảnh của Mẹ nó, Mẹ nó đã từng như thế suốt hơn 10 năm trời bươn trải để nuôi 3 anh em nó lớn. Nó bồi hồi nhớ lại:

Sinh ra và lớn lên ở 1 vùng quê nghèo, Mẹ nó là dâu trưởng trong 1 gia đình, bố nó thì lên tận vùng quê Hà Giang xa xôi làm ăn, nhưng không kiếm được nhiều, ở nhà sau những mùa vụ vất vả, Mẹ thường tận dụng những ngày rảnh rỗi để đi bán rau ngoài chợ, để đi mua được rẻ hơn mẹ nó sáng sớm hàng ngày mẹ phải đi ra các chợ ở xa quê nó để buôn về, mua được rùi thì mẹ nó ngồi đấy bán lẻ luôn, rùi số còn lại mang về bán ở chợ quê nó, chợ quê nó là chợ họp chiều. Nó chỉ biết là thi thoảng dậy sớm phụ mẹ và nhìn thấy mẹ đi ra cổng chứ từ khi trời còn tối và nó lại lên giường ngủ tiếp chứ không biết mẹ đã vất vả như thế. 

 (Ảnh minh họa - sưu tầm từ Internet)

Trong giờ phút này đây nó lặng người đi và dưng dưng nước mắt “ Mẹ ơi”, nó cứ nhìn, nhìn mãi cho đến khi bóng người phụ nữ đó khuất dần sau màn đêm và để lại cho nó bao nhiêu là cảm xúc, lòng tôn trọng và biết ơn cũng như có chút ân hận vì ngày xưa đã không nghe lời mẹ, đã cãi lời và có khi trách móc mẹ vì những lý do chẳng giống ai, và hối hận chưa 1 lần nó dám nói “ Con yêu Mẹ” vì nó ngại. Giờ mẹ nó đã gần 50 tuổi rùi, nó lại nhớ hình ảnh mẹ nó gầy tuần trước nó về thăm nhà mà lòng buồn vô hạn, muốn mẹ trẻ mãi thui, nó tự nhủ từ giờ mình phải sống thật tốt, phải tập thế dục, thật khỏe mạnh không để mẹ nó lo lắng, mỗi khi gọi điện mà thấy giọng nó khác vì bệnh viêm xoang + dị ứng mãn tính của nó nữa là mẹ lại căn dặn nó đủ điều, mà dường như nó đã thuộc làu và không để ý, chỉ vâng dạ cho qua chuyện, giờ mới cũng nhận ra Mẹ lúc nào cũng lo cho nó còn hơn cả bản thân nó nhất là lúc ở xa.

Nó vào phòng và ngồi thẫn thờ mở máy điện thoại mới có 3h10 phút. Hic sao mà sớm vậy, hy vọng người phụ nữ bán hết hàng sớm để trở về với gia đình mình, những đứa con ngoan đang chờ Người ở nhà. Rùi nó lại nhớ đến cuộc thi viết về cảm xúc về những người Mẹ những người cha trên WKT mà nó chỉ lướt qua, nó biết những gì nó đang cảm nhận, những gì nó phải làm cho gia đình, cho người Mẹ thân yêu của nó và nó đã cầm bút viết về tâm trạng này và nó biết trong thâm tâm mỗi người ai cũng có 1 người thần tượng, nó cũng biết có nhiều người như nó “ đó là người Mẹ” Mẹ của nó thật là vĩ đại. Nó tự hứa với bản thân sáng nó sẽ gọi điện và nói những gì nó muốn nói, nó sẽ nói “Mẹ ơi, con yêu Mẹ nhiều lắm”.


Bài dự thi: "Yêu thương con dành tặng cha mẹ"
TG: Nguyễn Thị Dung
Thành viên: dungdung2889
Địa chỉ: Bình Xuyên- Vĩnh Phúc
Gmail: songngu289@gmail.com


Share this post
  • Share to Facebook
  • Share to Twitter
  • Share to Google+
  • Share to Stumble Upon
  • Share to Evernote
  • Share to Blogger
  • Share to Email
  • Share to Yahoo Messenger
  • More...

0 nhận xét

:) :-) :)) =)) :( :-( :(( :d :-d @-) :p :o :>) (o) [-( :-? (p) :-s (m) 8-) :-t :-b b-( :-# =p~ :-$ (b) (f) x-) (k) (h) (c) cheer

 
© 2011 Blog Yêu thương con dành tặng Cha Mẹ
Designed by BlogThietKe Cooperated with Duy Pham
Chịu trách nhiệm nội dung Phan Tuấn Nam Mod diễn đàn Webketoan
Released under Creative Commons 3.0 CC BY-NC 3.0
Posts RSSComments RSS
Back to top