MẸ ! CON ĐÃ VỀ.....
Tít....tít....tít...tiếng chuông tin nhắn
lại reo lên,mở điện thoại ra đọc dòng tin nhắn:"Hai không nhớ ba mẹ
hả?" đúng vào ngày lễ Vu lan nhưng tôi lại không về nhà,không ở bên ba mẹ
được. Người ta nói đây là ngày lễ báo hiếu nhưng sao tôi vẫn còn ngồi đây mà
không phải là ở nhà ??
Tôi vẫn đang trên Sài Gòn, xa ba xa mẹ ...xa mái nhà
thân thương. Bây giờ đã là tháng 6 rồi ,nghỉ hè...tôi lại sắp phải
vào học, năm nay là năm cuối của tôi, biết bao nhiêu điều thúc giục tôi phải làm, nhưng sao trong hàng ngàn điều đó lại không có sự trở
về thăm ba mẹ dù chỉ là hai, ba ngày. Ngày nào mẹ cũng nhắn tin
hỏi :"Khi nào hai về?" nhưng trong thâm tâm tôi lại
không biết rõ câu trả lời là ngày nào? Cuộc sống bộn bề biết bao nhiêu điều ta
phải làm nhưng một điều nhỏ nhoi đơn giản mà ai cũng có thể làm được mà không
cần phải tranh giành nhau, bon chen chỉ một điều đơn giản thôi mà ít có ai suy
nghĩ tới :"đời này ta còn gặp ba mẹ được bao nhiêu lần". Vừa mới đọc bài blog đó xong tôi đã ngộ ra rằng không
biết đời này mình còn gặp ba mẹ được bao nhiêu lần nữa? mà sao chỉ có việc về
nhà thăm ba,thăm mẹ mà mình cũng không làm được. Mẹ đã nhắn tin hỏi mình bao
nhiêu lần cũng chỉ một câu hỏi: "Khi nào hai về?" Chợt nhận ra đã hơn hai tháng rồi mình chưa về,trời đã
vào mưa không biết ở nhà ba mẹ có khỏe không? Thằng em đi học trời mưa có đem theo áo mưa không? bao
điều ấy cứ hiện ra trong suy nghĩ của tôi. Thật trách lòng tại sao
không về nhà sớm hơn mà lại để ba mẹ phải nhắc mình như thế,chỉ vì cuộc sông
còn biết bao nhiêu điều phải làm.... Nhưng,các bạn ơi! điều ta
cần làm trước tiên là hãy về nhà thăm ba mẹ ,dù chỉ là một ngày thôi nhé! Không
ai biết được trong cuộc đời này ta còn gặp ba mẹ được mấy lần nữa đâu. Chúng ta
có thể bỏ ra một ngày để đi chơi,ngày nghỉ để ngủ thì tại sao không về nhà? Ba
mẹ đang nhìn ra ngoài cổng chờ tiếng chuông cửa ta bấm,chờ tiếng chó sủa ngoài
hiên rồi bất chợt nhìn ra xem..... ..... ..
"A, Mẹ ơi !! con đã về"...
Mẹ!
Mẹ tôi trở dậy nửa đêm
Tấm lưng mòn mỏi chưa mềm nỗi đau
Bão giông táp trắng mái đầu
Rưng rưng khói bếp ngày sau còn chờ
Túp lều tranh đứng như mơ
Nôn nao bóng mẹ thẫn thờ ngoài hiên
Mẹ viễn du khắp trăm miền
Bước không qua được lời nguyền xanh xưa
Giã từ thân phận cày bừa
Tưởng mẹ nhàn nhã giữa mùa thảnh thơi
Tóc mây bay dại nẻo trời
Cho tôi trọn vẹn nụ cười hồn nhiên
Làm sao có thể nguôi quên
Tiếng ho của mẹ vỡ đêm trăng vàng.
(thơ sưu tầm)
Mẹ tôi trở dậy nửa đêm
Tấm lưng mòn mỏi chưa mềm nỗi đau
Bão giông táp trắng mái đầu
Rưng rưng khói bếp ngày sau còn chờ
Túp lều tranh đứng như mơ
Nôn nao bóng mẹ thẫn thờ ngoài hiên
Mẹ viễn du khắp trăm miền
Bước không qua được lời nguyền xanh xưa
Giã từ thân phận cày bừa
Tưởng mẹ nhàn nhã giữa mùa thảnh thơi
Tóc mây bay dại nẻo trời
Cho tôi trọn vẹn nụ cười hồn nhiên
Làm sao có thể nguôi quên
Tiếng ho của mẹ vỡ đêm trăng vàng.
(thơ sưu tầm)
Bài dự thi :Yêu thương con dành tặng cha mẹ
Tác giả : Thái Thùy Yến Vi
Nick diễn đàn :booboo108
Đt l.hệ : 0926062114
Địa chỉ liên lạc :tân phú ,tphcm
Email:tinhyeusieuhanhphuc1510@zing.vn
Tác giả : Thái Thùy Yến Vi
Nick diễn đàn :booboo108
Đt l.hệ : 0926062114
Địa chỉ liên lạc :tân phú ,tphcm
Email:tinhyeusieuhanhphuc1510@zing.vn
Nguồn : Bài thi số 15
0 nhận xét