Thứ Sáu, 29 tháng 6, 2012

Con yêu mẹ nhiều lắm - Tác giả Hồ Thị Đông Sang (dongsang)


CON YÊU MẸ NHIỀU LẮM

(Ảnh minh họa - sưu tầm từ internet)

Trong mỗi một đời con người ai chẳng có bố mẹ, có người được hưởng trọn vẹn tình yêu thương, chăm sóc của bố mẹ, có người chỉ nhận được một phần hoặc từ bố hoặc từ mẹ mà thôi và con là người hạnh phúc khi cả bố và mẹ đều yêu thương con. Nhưng tình yêu thương mà con dành cho bố mẹ lại khác nhau đó là điều mà lâu nay con thấy khổ tâm nhất.

Mỗi lần nhắc đến mẹ làm con nhớ đến những cực nhọc, những nổi đau bố đã tạo ra cho mẹ mà suốt cuộc đời này mẹ không thể nào quên được. Còn con, con không chứng kiến được những gì bố đã làm với mẹ. con chỉ hình dung lại qua lời kể của mẹ, những lời kể cũng những giọt nước mắt cứ mãi tuôn ra làm con hiểu được nỗi đau mà mẹ đã chịu đựng và đã hằn sâu trong tim mẹ dù thời gian đã qua đi rất lâu và trên đầu mẹ bây giờ tóc trắng đã nhiều hơn tóc đen rất nhiều.

Mẹ kể rằng: "Mẹ là con thứ 3 trong một gia đình gia giáo dù hồi đó chuyện lấy vợ gả chồng khi mới mười mấy hai mươi tuổi là điều bình thường nhưng mãi đến khi hai mươi lăm tuổi mẹ mới lấy chồng. Cái tuổi này cũng đủ để một người con gái như mẹ đủ hiểu hết cuộc sống hôn nhân là gì, hiểu được sự vất vả của việc sinh, nuôi và chăm sóc con cái. Dù có bao nhiêu người theo đuổi nhưng mẹ vẫn không chấp nhận và số phận đã đưa mẹ đến với ba. Nhưng từ đó hạnh phúc gia đình đã không mỉm cười với mẹ như bao người khác. Khi còn trẻ ba vốn là người ham chơi nhưng mẹ nghĩ rằng do tuổi trẻ nên vậy nhưng đến khi mẹ sinh ra anh con ba vẫn không thay đổi vẫn mải mê chơi bời để một mình mẹ một tay bồng con nhỏ một tay chăm sóc ông nội già yếu, lẩm cẩm. Bà nội thì mất từ khi ba còn rất nhỏ. Hồi đó đừng nói đến sữa cả đến cơm cũng không đủ để mà ăn, con thì khát sữa khóc la, ông nội thì chắng có ai nấu cho mà ăn vậy mà bóng dáng ba vẫn chỉ là trong sự chờ đợi mỏi mòn của mẹ. Ba thì đi suốt đêm ngày về lại ngủ, ngủ đến lúc nào cảm thấy vừa giấc lại đi. Đến khi sinh con, rồi em con ba vẫn vậy. Con từ khi sinh ra là đứa yếu ớt, khó nuôi hay bệnh tật, mẹ chẳng có gì ăn nên chẳng có sữa cho con. Con khóc đêm khóc ngày đến nỗi mẹ cứ bế con suốt trên tay mặc cho con đái con ỉa trên người mẹ. Quần mẹ ướt đẫm nước đái lẫn nước mắt của mẹ, đến chiếc chiếu lác nó cũng mục vì chẳng bao giờ khô được. Vậy là do nhiều nguyên nhân con trở thành đứa ốm yếu, suy dinh dưỡng. Đã vậy chị em ba còn nói ra nói vào xúi giục ba đánh mẹ nhưng may thay là ở ba vẫn còn một chút lý trí. Mẹ buồn rầu, không chịu đựng nổi nhiều lúc muốn tìm đến cái chết. Mẹ nghĩ thế này: hay là bắt một con cóc làm thịt nấu cháo, thắp ba nén hương trên đầu rồi ba mẹ con cùng ăn vì mẹ nghĩ nếu mẹ một mình thì các con sẽ khổ chi bằng đem các con cùng theo. Nhưng mẹ đã không làm vậy, mẹ nghĩ con cái không có lỗi gì và mẹ cũng như một ai khác không có quyến cướp đi sinh mạng của các con cả. Từ đó mẹ đã không bao giờ nghĩ quẩn nữa, mẹ cố gắng vượt qua tất cả một mình nuôi con. Ông trời đã thương xót cho mẹ sức khỏe để làm nên tất cả, mẹ làm quần quật suốt ngày mà chẳng quan tâm đến sức khỏe của mình. Rồi mẹ cũng xây lại được cái nhà mới, cũng có tiền để nuôi con ăn học. Chính vì dầm sương dãi nắng làm việc quá sức mà giờ đây mẹ đã mang rất nhiều bệnh tật".

Cho đến bây giờ ba vẫn vậy đã bớt chơi hơn trước nhưng những gì mẹ làm ba chẳng mảy may lưu tâm đến. Ba luôn nói nặng lời, không quan tâm mẹ, nhiều khi còn xúc phạm mẹ nữa. Từ khi con còn bé cho đến bây giờ con đã có cuộc sống, có gia đình riêng và cũng đã có đứa con đầu lòng. Con thấu hiếu được những vất vả mà mẹ một mình nuôi con, những đau khổ mà mẹ đã chịu đựng suốt chừng ấy thời gian. Con đã nói với ba nhiều lần rằng ba mẹ sống với nhau cũng hơn nửa đời người còn sống với nhau mấy nữa đâu, ba cố gắng mà bù đắp cho mẹ nhưng ba nghe mà chẳng hiểu những gì con nói. Những gì con mong muốn bây giờ là được thấy ba mẹ sống hạnh phúc con thật sự không muốn rằng đến chừng này tuổi rồi mà nước mắt mẹ vẫn rơi. Và giờ đây mỗi lần mẹ buồn mẹ lại nhớ đến những ngày tháng trước kia của mình và những giọt nước mắt cứ thế lăn dài mà mẹ không thể nào ngăn nổi. Con muốn nói với mẹ rằng: Mẹ ơi! mẹ đừng buồn nữa, con yêu mẹ nhiều lắm, ơn sinh thành, dưỡng giục con sẽ ghi nhớ trong tim, mẹ là tấm gương để con soi mình vào đó. Con cũng mong rằng từ đây nước mắt mẹ đừng rơi nữa vì khi con thấy vậy con rất đau lòng, biết bao lần hai mẹ con mình cùng khóc và cũng biết bao lần con phải nuốt nước mắt vào trong và rồi lặng lẽ khóc một mình. Con không muốn mẹ biết rằng con cũng buồn nhiều lắm chứ không riêng gì mẹ. Nhiều lúc con thấy hận ba nhưng như vậy là bất hiếu phải không mẹ? vì con biết mẹ cũng không muốn con như vậy. Cho dù ba thế nào đi nữa thì ba vẫn là ba của con và điều này không ai có thể thay thế được. Hãy vui lên mẹ nhé chúng con luôn ở bên mẹ. Cám ơn mẹ đã sinh ra con, cám ơn mẹ đã cho con cuộc sống. Con yêu mẹ nhiều lắm!


Bài dự thi “Yêu thương con dành tặng cha mẹ”
Tác giả : Hồ Thị Đông Sang
Nick diễn đàn : dongsang
Điện thoại liên hệ : 0915.345.045
Địa chỉ liên lạc : 43 - Trần Hưng Đạo - Đông Hà - Quảng Trị
Email : dongsang0101@gmail.com

Share this post
  • Share to Facebook
  • Share to Twitter
  • Share to Google+
  • Share to Stumble Upon
  • Share to Evernote
  • Share to Blogger
  • Share to Email
  • Share to Yahoo Messenger
  • More...

0 nhận xét

:) :-) :)) =)) :( :-( :(( :d :-d @-) :p :o :>) (o) [-( :-? (p) :-s (m) 8-) :-t :-b b-( :-# =p~ :-$ (b) (f) x-) (k) (h) (c) cheer

 
© 2011 Blog Yêu thương con dành tặng Cha Mẹ
Designed by BlogThietKe Cooperated with Duy Pham
Chịu trách nhiệm nội dung Phan Tuấn Nam Mod diễn đàn Webketoan
Released under Creative Commons 3.0 CC BY-NC 3.0
Posts RSSComments RSS
Back to top