Thứ Tư, 27 tháng 6, 2012

Hạnh phúc - Tác giả Thanh Nam (ThanhNam)


HẠNH PHÚC 

  (Ảnh minh họa - sưu tầm từ Internet)

Vậy là Ba đã đi rất xa, xa mẹ và chúng con cả năm nay. Thứ Tư này đã là ngày giỗ một năm của Ba. Hình ảnh của Ba giờ chỉ còn là kỷ niệm với cả gia đình. Hạnh phúc- hai từ ấy thật khó định nghĩa, đôi khi tìm hoài không thấy nhưng có những lúc nó đang ở bên mình, rất gần.

Gia đình mình chuyển từ Bắc vào Nam sau năm 1975 ở một khu nghèo khó trong thành phố. Cái nghèo khó đã nảy sinh trong con đường Vạn Kiếp nhiều tệ nạn, trong đó có cả những màn đánh nhau bằng dao, kiếm. Một lần Ba dắt tôi vào khu nhà thờ, đang đi bỗng dưng Ba và tôi rơi vào một trận hỗn chiến của hai đám thanh niên. Tiếng chửi thề, tiếng dao kiếm chạm chan chát vào nhau đã khiến một thằng bé 5-6 tuổi như tôi hoảng sợ, run rẩy. Ba vội vàng kéo tôi úp mặt vào tường và che chở cho tôi, cả hai cha con cùng chịu trận không kịp chạy chỗ khác. Tôi vẫn nhớ mãi hình ảnh ấy và sau này khi sinh bé Lili, tôi mới hiểu được tấm lòng của người làm Ba-Mẹ, sẵn sàng hi sinh tất cả vì con cái.

Những năm 80 là một khoảng thời gian dài cả nhà ta lâm vào cảnh khó khăn. Anh Hai và con đang đi học, Ba đã tuổi về hưu và Mẹ thì vào dạng tinh giản biên chế. Bữa cơm đôi khi chỉ là một dĩa rau luộc và một quả trứng luộc cho cả nhà. Khó khăn mưu sinh chồng chất nhưng Ba Mẹ luôn động viên và khuyên bảo chúng con học hành, đối với Ba Mẹ việc học hành của chúng tôi là số một, không khi nào Ba cho chúng tôi nghĩ học. Một lần tôi nghe được Mẹ nói là nhà mình thiếu tiền đóng tiền học cho các con, Ba Mẹ bàn tính và Ba quyết định giảm bớt phần ăn sáng của mình để dành tiền góp tiền học cho các con. Sau này tôi mới biết, Ba làm ở Nha khí tượng Thủy văn với đồng lương gần như thấp nhất của xã hội đương thời. Nơi đây Ba đã nhận được những lời đề nghị của những người vượt biên xin cung cấp thông tin khí tượng với hàng đống tiền . Người Cộng Sản trong Ba đã đứng vững trước những cám dỗ vật chất, chấp nhận phần thiệt thòi cho bản thân mình và vợ con. Ba là một trong những người Cộng Sản giữ đúng bản chất mà con được nhìn thấy, chỉ tiếc là những người như thế trong xã hội này thật hiếm hoi và đều rất nghèo.

Ở cái tuổi tám mươi nhưng Ba vẫn đi làm hằng ngày tuy kinh tế gia đình ta đã không còn phải lo cái ăn, cái mặc. Chúng con đều đã lớn và tự nuôi được bản thân và gia đình riêng. Trong một buổi sáng dậy đi làm, Ba đột ngột trở bệnh tim nặng mà sau này tôi mới biết đó là một trong những căn bênh nguy hiểm, nó có thể giành Ba khỏi gia đình ta bất cứ lúc nào. Cuộc sống quả có những sắp đặt thật ngẫu nhiên mà tất cả đều không nghĩ đến. Con và anh Hai hằng ngày tất bất với cuộc sống, rất ít thời gian chuyện trò và chăm sóc Ba Mẹ, chỉ đến khi Ba phải nhập viện để phẫu thuật tim, đây lại chính là thời gian chúng con dành nhiều thời gian để chăm sóc và trò chuyện cùng Ba. Cơn bạo bệnh kéo dài nhưng không khi nào làm mất tinh thần lạc quan của người chiến sĩ Cộng Sản. Ba nói ngày chiến tranh đã không thể cướp đi sinh mạng của Ba thì bệnh tật có sá gì. Mỗi lần phẫu thuật xong, tôi đều thấy Ba mỉm cười động viên anh em chúng tôi "phẫu thuật rất tốt, rồi Ba sẽ khỏe và đi làm lại, các con không cần vào chăm sóc Ba mà hãy dành thời gian đi làm". Tôi chưa một lần nghe ba kêu than về cơn bạo bệnh, Ba vẫn muốn là người che chở cho các con và không hề muốn làm phiền con cái.

Ba đột ngột ra đi vào ngày 30/07/2008 khi cơn bệnh tim tái phát. Dẫu biết cuộc đời là "sinh ly tử biệt" nhưng cả gia đình và bạn bè Ba không khỏi bàng hoàng. Vậy là từ đây chúng con không còn được bới cơm mời Ba, không còn được pha chén nước mắm với tỏi cho Ba dùng, chiếc giường nơi Ba nằm hằng ngày giờ đã không còn hình bóng Ba, hình bóng cha già mỗi lần đi làm về mệt nhọc và đi từng bước chậm lên cầu thang, con cũng không thể còn đôi co với Ba bởi sự cách xa của hai thế hệ, không thể cằn nhằn bởi cha già lãng tai đã không thể nghe rõ những điều con nói, không thể nằm ngủ ngon lành dưới chiếc gường bệnh 02 người dành cho Ba và một người khác trong bệnh viện Chợ Rẫy...

Ngày giỗ đầu tiên của Ba, chúng con thành kính dâng hương cầu mong nếu có thế giới bên kia, mong Ba được khỏe mạnh và phù hộ cho gia đình. Chỉ mong là Ba nghe được những lời con nói "cả nhà ta rất nhớ thương Ba".


Tác giả: Thanh Nam
Nickname: ThanhNam
Địa chỉ: webketoan

Share this post
  • Share to Facebook
  • Share to Twitter
  • Share to Google+
  • Share to Stumble Upon
  • Share to Evernote
  • Share to Blogger
  • Share to Email
  • Share to Yahoo Messenger
  • More...

0 nhận xét

:) :-) :)) =)) :( :-( :(( :d :-d @-) :p :o :>) (o) [-( :-? (p) :-s (m) 8-) :-t :-b b-( :-# =p~ :-$ (b) (f) x-) (k) (h) (c) cheer

 
© 2011 Blog Yêu thương con dành tặng Cha Mẹ
Designed by BlogThietKe Cooperated with Duy Pham
Chịu trách nhiệm nội dung Phan Tuấn Nam Mod diễn đàn Webketoan
Released under Creative Commons 3.0 CC BY-NC 3.0
Posts RSSComments RSS
Back to top