Thứ Sáu, 15 tháng 6, 2012

Hạnh phúc trở về - Tác giả chuot255


HẠNH PHÚC TRỞ VỀ


Nó được sinh ra trên đời bằng cách nào chưa một ai nói cho nó biết. Trong kí ước tuổi thơ nó không tồn tại hai chữ "bố", "mẹ". Hai anh em nó sống với ông bà nội từ nhỏ. Sau này lớn lên nó mới biết là nó có thêm nhiều đứa em nữa. Một đứa em cùng bố, cùng mẹ với hai anh em nó và hai đứa em cùng bố nhưng khác mẹ. Nó còn nhớ năm học lớp 3 đề bài tập làm văn: "Hãy tả về mẹ của em" nó đã nộp giấy trắng. Lúc đó nó mới nhận ra nó thật khác biệt so với bạn bè nó. Kể từ đó nó bắt đầu thấy ghét từ "mẹ". Nó ghét cái người nào đã sinh ra nó. Nó căm thù ... Bởi vì người đó chưa một lần xuất hiện trước mặt nó. Với sự chăm sóc nuôi nấng của ông bà hai anh em nó lớn lên, được đi học như các bạn bè cùng tuổi. Nó nghĩ rằng nó sẽ lớn lên mà không cần thứ gọi là tình yêu thương bố mẹ như cô giáo nó từng nói...

Thời gian trôi đi cho đến lúc nó học lớp 10 thì bố nó xuất hiện. Bố nó sau một thời gian đi làm ăn xa về nhà cùng với một người đàn bà và một đứa em. Bà nội nó bảo ra chào bố đi con. Nó đã không đánh vần được từ đó. Nó không cất được thành tiếng. Hai bố con nó tròn mắt nhìn nhau mà chẳng ai nói gì cả. Nó được những người hàng xóm kể lại bố mẹ nó bỏ nhau từ lúc nó 2 tuổi và đứa em nó mới được 5 tháng. Mẹ nó bế theo em nó đi khỏi nhà với sự xua đuổi và dị nghị của nhà chồng. Mặc dù mẹ nó không có lỗi gì cả. Ống bà nó, cô gì chú bác của nó không cho mẹ nó gặp lại anh em nó.

Hết lớp 12 nó thi đậu vào trường Trung cấp nghề Việt Nam - Hàn Quốc. Vừa làm thêm vừa học, bữa đói bữa no. Nhưng nó không bao giờ thổ lộ cho bạn bè. Nhưng có một điều nó vẫn dấu ông bà nó là nó đã gặp "mẹ". Nó từ chối sự giúp đỡ của mẹ nó bằng mọi cách. Nhìn người đàn bà khắc khổ đấy cũng có lúc nó thấy mủi lòng. Nhưng nó vẫn chưa một lần cất tiếng gọi "mẹ ơi".

Sau hai năm học ở trường nó được đi sang Hàn Quốc làm việc theo sự giới thiệu của Ban giám hiệu nhà trường. Ngày nó đi mẹ nó chỉ dám đứng đằng xa nhìn nó đi qua cánh cửa sân bay. Và nó đã vô tình trông thấy. Nó thấy khóe mắt cay cay. Cuộc sống tất bật nơi đất khách quê người đã nối dài thêm nối nhớ. Nó đã thầm gọi tên lần lượt từng người mà nó nghĩ đến: "Ông", "bà", "anh", "cô", "gì", "chú", "bác" ... và cả "bố" cả "mẹ" nữa. Nó đếm từng ngày để trở về nơi nó được sinh ra. Ngày về nó nghĩ chắc chẳng có ai ra sân bay chào đón nó cả bởi vì ông bà bây giờ đã già yếu. Nên lúc qua cửa nó tự nhiên bước đi mà không thèm quan sát lấy một lượt. Nhưng nó chợt giật mình khi nghe có tiếng ai đó gọi tên nó. Nó quay đầu lại thì chợt nhận ra dáng người khắc khổ ấy. Nó chợt lao đến ôm chầm lấy và cất tiếng gọi "mẹ ơi". Hai mẹ con ôm nhau khóc. Hạnh phúc hơn hai mươi năm qua nó chưa một lần được chạm đến. Cảm giác được ôm mẹ vào lòng thật là ấm áp nhất là khi mà trong bụng nó cũng đang có một hình hài bé nhỏ. Nó đã lấy chồng, một người bạn cùng trường học cũ và quay về Việt Nam sinh con. Thời gian nó mang bầu cũng chính là thời gian nó cảm nhận được hạnh phúc của một người mẹ khi thấy con mình đang lớn dần lên từng ngày. Và nó mơ màng nghĩ về người mẹ đã từng sinh ra nó.

Và bây giờ hạnh phúc trong nó đang được nhân đôi, một hạnh phúc tưởng chừng đã mất hôm nay nó tìm thấy: "Hạnh phúc có mẹ trên đời".

Bài dự thi: "Yêu thương con dành tặng cha mẹ"
Nick: chuot255
Địa chỉ liên lạc:Tầng 1, N09B1, khu ĐTM Dịch Vọng, Cầu Giấy, Hà Nội

Nguồn : Bài thi số 8
Share this post
  • Share to Facebook
  • Share to Twitter
  • Share to Google+
  • Share to Stumble Upon
  • Share to Evernote
  • Share to Blogger
  • Share to Email
  • Share to Yahoo Messenger
  • More...

0 nhận xét

:) :-) :)) =)) :( :-( :(( :d :-d @-) :p :o :>) (o) [-( :-? (p) :-s (m) 8-) :-t :-b b-( :-# =p~ :-$ (b) (f) x-) (k) (h) (c) cheer

 
© 2011 Blog Yêu thương con dành tặng Cha Mẹ
Designed by BlogThietKe Cooperated with Duy Pham
Chịu trách nhiệm nội dung Phan Tuấn Nam Mod diễn đàn Webketoan
Released under Creative Commons 3.0 CC BY-NC 3.0
Posts RSSComments RSS
Back to top