C: Mẹ. Con yêu mẹ nhất.
M: Cha tiên sư cô. Lại nịnh rồi.
Cô yêu gì tôi. Chỉ giỏi xin tiền
Đấy là lần duy nhất con nói yêu
mẹ mẹ nhỉ. Con đã rất dũng cảm khi nói câu đó mẹ ạ, vì có người bạn đã bảo con
"Yêu thương thì phải nói ra". Con cũng định học người ấy,mỗi sáng mai
thức dậy sẽ nói câu "Con yêu mẹ" nhưng con không làm được. Nói ra 1
lần cũng là cả 1 sự quyết tâm của con rồi..
Bố bỏ mẹ con mình khi con chưa
tròn 2 tuổi. Ở cái tuổi đấy con chẳng biết j hết, 1 dáng hình, 1 giọng nói cũng
không có chút ấn tượng nào. Nhưng lớn hơn 1 chút, đi đâu người ta cũng hỏi
"Bố mày có viết thư về không, có gửi tiền về không" con mới ý niệm
được con có một người bố. Mẹ vẫn ở với ông bà nội, bươn chải từng đồng nuôi 2
đứa con thơ và trang trải 1 khoản nợ lớn trước khi bố đi bố bỏ lại. Con lúc đấy
có biết mẹ vất vả như thế nào đâu. Vẫn chơi chuyền, nhảy dây, thậm chí nhiều
lúc ấm ức trách mẹ sao nghiêm khắc thế.
Con 2t mẹ phải gửi con vào mẫu
giáo vì không có ai trông. Nhưng mẹ đi làm về muộn mà mẫu giáo luôn tan rất
đúng giờ nên nhiều khi mẹ mất bao nước mắt mới tìm thấy con đang ăn cơm ngon
lành trong nhà cô giáo. Thương con, mẹ xin cho con lên mẫu giáo lớn với anh.
Thế là 2t con đã được đi mẫu giáo lớn, không biết có tại con bé hay không mà các
cô rất quý. Bây giờ gặp các cô ấy vẫn hỏi con mẹ ạ..
Vào lớp 1, con đã lớn rồi, có
thể tự mình đi học. Mẹ bận bịu chuyện đồng áng lên việc không đưa đón con là
chuyện đương nhiên. Con cũng thích đi với bạn hơn. Rồi một hôm trời mưa to, mẹ
đi đón con. Hai mẹ con vùng vẫy trong cái áo mưa thế nào mà ngã lăn ra trước
sân trường, kỷ niệm ấy đối với con sao ngọt ngào thế.
Con chẳng nhớ con đọc trộm nhật
ký của mẹ là khi con học lớp mấy nữa. Chỉ vô tình khi sắp xếp lại quần áo con
nhìn thấy nó. Con đã đọc và đã khóc rất nhiều mẹ ạ. Con không ngờ người mẹ kiên
cường của con lại đã từng có ý nghĩ tự tử. Mẹ viết "Biết bao nhiêu tủi
nhục và vất vả, nhiêù lúc mình chỉ muốn chết cho xong. Nhưng, nhìn 2 đứa con
thơ mình lại không thể chết được. Mình phải nuôi chúng lên người". Hình
nhu mẹ viết nó sau khi bố đi 1 thời gian. Con biết thời gian đó mẹ rất khổ, 1
nách 2 đứa con thơ + 1 khoản nợ khổng lồ bố để lại. Mặc dù ở vs bố mẹ chồng
nhưng mẹ cũng chẳng được giúp gì. Nghe mẹ kể, cứ đến mùa thu hoạch họ kéo đến
lấy sạch thóc mẹ chỉ biết ngồi ôm con khóc.
Hi. Bây giờ con đã lớn rồi mẹ
nhỉ? Nói thế thôi chứ con vẫn chỉ là con bé tồ tồ và đối với mẹ con chẳng bao
giờ lớn cả. Con vẫn thích ôm mẹ khi ngủ (thậm chí gác nữa), tiền thì chưa kiếm
ra được mà vẫn ngang ngạnh như ngày nào. Nhưng con biết có 1 điều đang lớn thực
sự mẹ ạ. Đó là tình yêu con dành cho mẹ - mẹ yêu của con.
Con nhớ mẹ ngày xưa
Vai gầy, tóc xoã
Manh áo mỏng mùa đông lạnh giá
Che cho con trên mỗi bước cuộc
đời
Bài dự thi “Yêu thương con dành
tặng cha mẹ”
Tác giả : Nguyễn Hương
Nick diễn đàn : Cogaiyeudoi
Điện thoại liên hệ :
01656.265.479
Địa chỉ liên lạc : Ninh Giang -
Hải Dương
0 nhận xét